REVIEWTOMTAT.COM Review Tóm Tắt Phim Tóm Tắt Phim Của Diễn Viên huỳnh Đông

Tóm Tắt Phim Của Diễn Viên huỳnh Đông

  • Thực Hiện:
  • Thời lượng: 37 tập
  • Đạo diễn: Chu Thiện

Nếu Bố Già của Trấn Thành là một câu chuyện về tình cha con mang đậm nét trưởng thành, trải đời thì mình nghĩ Dân Chơi Không Sợ Con Rơi lại là một trường hợp ngược lại, bộ phim là một màu sắc trong veo và có phần cổ tích hơn.

Đầu tiên về cốt truyện, Dân Chơi Không Sợ Con Rơi kể về Quân (Tiến Luật) - một tay chơi làng quê khét tiếng với danh sách tình trường chằn chịt như con sông Cửu Long. Linh (Vân Trang) là một trong những cô gái thuộc danh sách kia, bẵng đi một thời gian không gắp thì cô nàng lại bất ngờ quay lại, quăng cho Quân một mụ con rồi bỏ đi biệt xứ.

Từ đây, Quân bất đắc dĩ trở thành “gà trống nuôi con” dưới sự giúp đỡ nhiệt tình của bà con trong xóm, đặc biệt là cặp vợ chồng người bạn chí cốt Tám Mánh – Tư Mỏng. Trải qua 8 năm ròng rã nuôi con khôn lớn, đây cũng là lúc Linh quay trở về và đòi bắt bé Thỏ đi. Bi kịch tiếp theo của câu chuyện sẽ diễn ra tiếp như thế nào nữa thì mình để các bạn tự trải nghiệm nhé.

>>> Xem thêm: Dân Chơi Không Sợ Con Rơi có tiếp nối thành công của Trang - Luật?

Mình thấy chủ đề tình cảm, đặc biệt là tình cảm gia đình luôn là “món ăn” được ưa chuộng hàng đầu trong dòng phim ảnh ở Việt Nam. Và việc Dân Chơi Không Sợ Con Rơi tận dụng được điểm mạnh này trong cách khai thác câu chuyện của mình là một trong những thành công lớn nhất của bộ phim.

Tuy đánh mạnh vào tình cảm, nhưng mình lại khá thích cách mà Dân Chơi Không Sợ Con Rơi hạn chế tối đa được sự sến súa vào những thước phim của mình. Nhân vật Quân chưa bao giờ nói trước mặt con gái những lời nói ngọt ngào kiểu “ba rất thương con” hay gì đó. Nhưng qua cách mà anh thể hiện từ việc lao người vào xe ngựa đến bỏ qua nỗi sợ độ cao mà nhảy từ trên cầu xuống để cứu con thì rõ ràng, mình cũng cảm nhận được tình yêu thương trong anh lớn đến nhường nào.

Chủ đề ý nghĩa nhưng người thể hiện phải truyền tải được những giá trị đó thì mới là một sự cộng hưởng hoàn hảo. Và bộ phim lần này không làm mình thất vọng khi cả dàn diễn viên từ chính đến phụ, từ nhỏ đến lớn, ai cũng diễn ra được cái nét riêng của mình. Đặc biệt là trường hợp của bé Bảo Thi, theo mình thấy đa số diễn viên nhí của chúng ta thường diễn xuất không được tốt lắm nhưng ở cô bé này lại vừa thể hiện được nét hồn nhiên mà còn lại hài hước nữa. Nói chúng bé diễn nhìn mê lắm chứ không đùa được đâu.

Còn về Tiến Luật, trước giờ mình luôn có cảm tình với những vai diễn mà “ông chú” thể hiện. Đến với lần thủ vai chính đầu tiên này cũng không ngoại lệ. Mình không còn thấy nét đùa cợt quen thuộc của nam diễn viên nữa mà lại một màn lột xác hoàn toàn khác biệt. 

Từ một anh Đường Băng vui vẻ trong Chị Mười Ba đến Khánh Hoàng bóng bẫy của Nghề Siêu Dễ, trong phút chốc trở thành một người cha nghiêm túc, mẫu mực với tình yêu con gái vô bờ bến ở Dân Chơi Không Sợ Con Rơi. Thú thiệt ban đầu mình nhìn không quen mắt lắm, nhưng sự nhập tâm của Tiến Luật đã lối cuốn mình vào chính “bể khổ” của nhân vật Quân, cho mình một cái nhìn khác về khả năng diễn xuất muôn hình muôn vẻ của nam diễn viên.

Tiếp đến phải nói về yếu tố bối cảnh. Mình cực thích những khung cảnh làng quê, đồng ruộng trong phim nhưng lại hơi tiếc một xíu về cách mà đoàn phim tận dụng bối cảnh của mình. 

Xét về ý nghĩa, mình thấy bối cảnh không có vai trò hỗ trợ gì cho câu chuyện phim. Dù concept chính của Dân Chơi Không Sợ Con Rơi là thôn quê dân dã nhưng khi đưa vào khai thác lại không làm bật lên được yếu tố này. Vô hình chung tạo cho mình cảm giác bị lạc quẻ không liên quan gì lắm với những ý tưởng mà bộ phim muốn thể hiện.

Bên cạnh đó, nhịp phim lần này của Dân Chơi Không Sợ Con Rơi cũng còn khá chậm và phân bố không đồng đều nữa. Điển hình ở phần giữa khá chậm rãi, nhiều đoạn còn gây buồn ngủ trong khi đó phần đầu và phần cuối lại được đẩy nhanh quá thể nên cái kết với mình dường như là không trọn vẹn lắm.

Như mình đã nói thì tình cảm là đề tài quen thuộc của phim ảnh Việt nên lối khai thác của Dân Chơi Không Sợ Con Rơi lần này vẫn còn khá cũ, theo lối mòn và không gây được nhiều bất ngờ. Từ “gà trống nuôi con” đến việc con gái bệnh và phát hiện ra bí mật động trời có lẽ đã không còn xa lạ gì với những mọt phim Việt như mình. Tuy có cố gắng làm mới về một cái kết không “nhiệm màu hóa” nhưng nhìn chung thì mình vẫn chưa thấy ấn tượng lắm.

Điều khiến mình “buồn lòng” nhất trong bộ phim lần này là việc thể hiện thông điệp qua lời thoại của nhân vật Quân. Tuy anh không trực tiếp nói ra với con mình hay bất cứ ai nhưng lại dùng “voice off” để khai sạch ra với khán giả. Với mình thì một bộ phim có ý nghĩa, có thông điệp đủ tốt thì không cần nhà làm phim phải cố gắng trình bày rõ hình rõ chữ như vậy mà hãy khán giả của mình sẽ là người tự cảm nhận và rút ra được bài học đó.

Việc dùng thoại để triển khai thông điệp không chỉ thể hiện sự “đuối sức” trong cách truyền tải hình ảnh mà còn gợi ra những tư tưởng triết lý, giáo điệu một cách gượng ép. Mình nghĩ nếu đạo diễn Huỳnh Đông tiết chế lại yếu tố này thì bộ phim sẽ có một tổng thể hoàn chỉnh hơn.

Không chỉ riêng về phần thoại, ngay cả những đoạn nhạc có lời được lồng vô những cảnh cao trào khiến mình có trải nghiệm khá giống với việc xem MV ca nhạc. Mình cũng nhận thấy rằng việc dùng nhạc có lời như vậy có thể sẽ gây được nhiều cảm xúc, nhưng mặt hạn chế đi kèm cũng không nhỏ khi nhiều người sẽ cảm động vì bài hát cất lên là chính chứ không phải cảm xúc do phân cảnh trong phim mang lại.

  >>> Xem thêm: Teaser Dân Chơi Không Sợ Con Rơi: Tiến Luật bớt lầy đến lạ

Sương sương vậy thôi chứ nhìn chung lại, Dân Chơi Không Sợ Con Rơi là bộ phim có ý tưởng nhưng hướng khai thác lại không đi vào lối mòn và thiếu sự đột phá. Nếu xem để thư giản, giải trí thì bộ phim vẫn đáp ứng đủ những nhu cầu đó. Còn với những ai muốn chiêm ngưỡng những góc nhìn sâu sắc hơn như mình thì bộ phim lại không truyền tải đủ.

Còn bạn, có cảm nhận gì về lần “debut” vai chính đầu tiên cảu Tiến Luật thì để lại bình luận bên dưới nhé.

* Bài viết của Salonpas chia sẻ tại box Mọt phim Review


Nguồn: Dienanhnet

  • Thực Hiện:
  • Thời lượng: 110 phút
  • Đạo diễn: Lý Hải